ĐạoLuật #22 PHÂN TÍCH SỰ KIỆN PHỤC SINH DỰA VÀO ĐẠO VÀ LUẬT

ĐạoLuật #22

PHÂN TÍCH SỰ KIỆN PHỤC SINH DỰA VÀO ĐẠO VÀ LUẬT

Câu Kinh Thánh John 3:16 – “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con Một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời” "Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian" Trong Đạo – Luật: +“Đức Chúa Trời” tương ứng với Ý Niệm Gốc / Đạo / Bản Thể Toàn Tri – là nền tảng thông tin, trí tuệ tuyệt đối +“Yêu thương thế gian” là rung động Đạo Hấp Dẫn, dòng năng lượng nguyên sơ liên tục vận hành để kết nối mọi phần trở lại với Đạo “…đến nỗi đã ban Con Một của Ngài…” “Con Một” ở đây diễn giải cho: +Một tần số tinh uyện, đã bước xuống cõi hình tướng 3D, mang theo trọn vẹn trường rung động của Đạo và Luật vận hành +Theo Đạo – Luật, đây là một thực thể linh hồn đạt trạng thái hiệp nhất với Đạo, nhưng đi vào cõi hình tướng để Tương Tác tạo ra Trường Cứu Độ cho những linh hồn khác “…hầu cho hễ ai tin Con ấy…” +“Tin” ở đây là sự đồng pha rung động: +Mở lòng tiếp nhận Trường Cân Bằng – Trường Trí Tuệ – Trường Yêu Thương Từ Bi mà linh hồn cao cấp kia đang phát ra “…không bị hư mất, mà được sự sống đời đời” Trong học thuyết Đạo – Luật: +“Hư mất” là sự lệch pha triệt để, linh hồn không còn khả năng tái cân bằng, bị cuốn vào vòng lặp luân hồi, nghiệp lực và vô minh +“Sự sống đời đời” không chỉ là tồn tại vĩnh viễn, mà là trạng thái ổn định nội tại tuyệt đối, nơi linh hồn không còn bị chi phối bởi dao động nhân quả – đã trở về Cân Bằng và hội nhập với Đạo Giải mã: Tin vào người mang Đạo (Jesus/Thánh nhân/Thực thể tỉnh thức) là mở cánh cửa rung động để không rơi vào hỗn loạn, mà đạt đến trạng thái tồn tại thuần nhất – không còn sinh diệt – không còn phân cực – chính là Niết Bàn/Thiên Đường/Cân Bằng Tuyệt Đối

TRANG LIÊN QUAN