#ĐạoLuật 44 HÀNH ĐỘNG VÔ NGÃ TRONG ĐẠO LUẬT

 #ĐạoLuật 44

HÀNH ĐỘNG VÔ NGÃ TRONG ĐẠO LUẬT HÀNH ĐỘNG VÔ NGÃ KHÔNG PHẢI LÀ KHÔNG HÀNH ĐỘNG: -Vô ngã không đồng nghĩa với buông xuôi hay trốn tránh -Hành động vẫn diễn ra, nhưng không còn xuất phát từ sự thúc ép của bản ngã như: khẳng định bản thân, sợ bị tổn thương, mong được công nhận -Người hành động vô ngã là người không cần chiến thắng, cũng không sợ thất bại. Hành động vì sự phù hợp với Đạo, không vì sự thúc đẩy của cái tôi VÔ NGÃ KHÔNG PHẢI VÔ TÂM – MÀ LÀ TOÀN TÂM KHÔNG DÍNH MẮC: -Hành động vô ngã không vô cảm, mà là hành động trọn vẹn nhưng không lệ thuộc kết quả -Không làm để chứng minh, cũng không làm để kiểm soát; hành động tự nhiên như nước chảy đúng hướng -Mỗi hành động là sự phản chiếu trung thực của trạng thái quân bình bên trong, không bị thao túng bởi chủ quan sai lệch (vọng tưởng) hay phản ứng bản ngã HÀNH ĐỘNG TỪ QUÂN BÌNH KHÔNG SINH NGHIỆP: -Khi linh hồn hành động từ vùng quân bình linh hồn, rung động phát ra không tạo sóng lệch, không kích hoạt Luật triển khai nghịch cảnh -Những hành động này thuần theo Đạo, không để lại hậu quả lệch cần điều chỉnh, gọi là vô nghiệp, vô tội lỗi -Đây là cảnh giới “vô vi mà không vô dụng”, hành động đúng, đủ, không dư, không thiếu THẤU SÂU: -Hành động vô ngã là đỉnh cao của chuyển hóa bản ngã, khi cái tôi không bị tiêu diệt nhưng không còn được trao quyền điều khiển -Khi người hành động và hành động không còn là hai, Đạo tự biểu lộ qua hành vi, lời nói, và sự hiện diện -Đây là điểm mà Linh hồn và Luật hòa làm một, không còn triển khai, chỉ còn vận hành hài hòa

TRANG LIÊN QUAN