#ĐạoLuật 42
PHẢN ỨNG – ĐIỂM TRIỂN KHAI LUẬT TỪ RUNG ĐỘNG BẢN NGÃ PHẢN ỨNG LÀ CỬA NGÕ KÍCH HOẠT LUẬT: -Luật không triển khai ngẫu nhiên – mọi phản ứng của linh hồn là “tín hiệu rung động” để Luật xác lập hoàn cảnh tương ứng -Khi bản ngã phản ứng, nó phát ra sóng lệch: sợ hãi, phòng thủ, kiêu mạn, tổn thương... Luật ghi nhận rung động đó để mở cảnh tương ứng PHẢN ỨNG LẶP LẠI = HOÀN CẢNH LẶP LẠI: -Phản ứng là biểu hiện của vùng chưa quân bình, nếu không quan sát được nó, linh hồn phát sóng cộng hưởng lặp lại (Vùng quân bình là một trạng thái rung động nội tại của linh hồn khi đạt đến sự hòa hợp với Đạo) -Sau đó, Luật sẽ tiếp tục triển khai cảnh tương ứng cho đến khi rung động ấy được điều chỉnh, khi rung động được điều chỉnh cảnh mới tương ứng xuất hiện -Bản ngã phản ứng – Luật vận hành. Nếu phản ứng không được nhận diện, cảnh sẽ tiếp tục lặp lại – dù thay đổi hình thức, nhưng vẫn mang cùng một tần số gốc DỪNG PHẢN ỨNG = DỪNG TRIỂN KHAI CẢNH NGHỊCH: -Khi linh hồn không còn phản ứng, mà thay vào đó là nhìn – hiểu – điều chỉnh, thì Luật không cần triển khai nữa -Trí Tuệ biết dừng trước phản ứng là điểm chuyển hóa, nơi bài học khép lại và cảnh giới rung động thay đổi -Không phản ứng không phải là thụ động, mà là chủ động ngắt cộng hưởng lệch, trả linh hồn về trạng thái quân bình, trạng thái rung động gốc của linh hồn khi không còn bị lệch pha so với Đạo THẤU SÂU: -Mỗi phản ứng là một “dấu vết” cho thấy bản ngã còn đang điều hướng -Quan sát phản ứng là cách nhìn thấy bản ngã trong thời gian thực -Khi linh hồn đủ tỉnh thức để không phản ứng, Luật ghi nhận trạng thái mới và triển khai những hoàn cảnh tương thích với sự yên lặng và sáng tỏ đó -Chuyển hóa không đến từ cảnh, mà từ cách ta hiện diện trong cảnh đó