#ĐạoLuật 105
KHẤT THỰC NGAY TRONG GIA ĐÌNH – TẠI GIA KHẤT THỰC KHÔNG PHẢI LÀ XIN ĂN – MÀ LÀ PHÓ THÁC Ý MUỐN CÁ NHÂN: -Khất thực không phải là hành động nghèo khổ, mà là biểu hiện cao nhất của sự buông điều khiển ở đời -Người khất thực không chọn nhà, không chọn món, không chọn giờ, chỉ đi, mở bát không cầu không cưỡng -Khất thực có thể hành tại gia, ngay trong gia đình, trong bữa ăn mỗi ngày KHẤT THỰC TẠI GIA – LÀ BUÔNG “TÔI ĂN”: -Không còn “mình thích gì”, “hôm nay muốn gì”, chỉ có đón nhận những gì cảnh đang hiển -Mỗi bữa ăn là một bài học sống: Người nấu, món ăn là cảnh đang gửi sóng, Thái độ nhận là tần đang phát ra mã -Ăn không còn là chọn, mà là hành động đồng thuận với cảnh đến, đó là khất thực MANG TÂM KHẤT SĨ NGAY GIỮA MÂM CƠM NHÀ: -Không đòi hỏi, không chê, không khen, không chỉnh -Không vội, không lãng, không xao -Ngồi ăn như ngồi thiền: hiện diện trọn vẹn, biết ơn sâu sắc, buông mọi ý muốn -Mỗi bữa ăn là một lần Tín Thác nếu bạn ngồi xuống như người khất sĩ mở bát trong tĩnh TẠI GIA – KHÔNG CẦN ĐI XUỐNG PHỐ, CHỈ CẦN BUÔNG CÁI TÔI: -Người sống giữa nhà vẫn có thể hành khất, nếu tâm không còn điều khiển bữa ăn -Người ngồi giữa mâm cơm vẫn có thể thanh lọc nghiệp thực, nếu không còn “món mình”, “khẩu vị mình”, “quyền chọn” -Người hành đúng, nơi từng muỗng cơm gỡ một lớp bản ngã THẤU SÂU VÀ HÀNH: -Trước mỗi bữa ăn: “Hôm nay Luật gửi điều gì để mình đón nhận?” -Khi ăn: “Mình đang ăn bằng tâm gì, biết ơn hay đòi hỏi?” -Nếu trong bạn khởi vọng: “Món này không hợp, người kia không tinh tế...”, hãy xem đó là cảnh để gỡ mã “muốn” -Hành khất thực là hành Phó Thác, không còn kiểm soát, mà làm sạch tâm khi đối cảnh biến