#ĐạoLuật 170
THA THỨ – GIẢI TRỪ XIỀNG XÍCH
(Tha thứ là tháo bỏ gông xiềng trong tâm, trả lại tự do cho mình và cho người)
THA THỨ:
-Tha thứ không phải là quên, mà là buông sự trói buộc của giận, hận, và kháng
-Tha thứ là giải phóng Tâm khỏi quá khứ nặng nề, khỏi xiềng xích của oán hờn
-Tha thứ là buông ngã, không còn giữ “mình đúng – người sai” làm trung tâm
THA THỨ VÀ ĐẠO:
-Đạo vốn toàn khắp và không ngăn ngại; tha thứ là mở Tâm để Đạo hiển lộ nơi mình
-Khi còn ôm hận, Tâm tự khóa, Trục bị mờ che; tha thứ là chìa khóa mở cửa Tâm trở lại với Đạo
-Tha thứ không chỉ cho người khác, mà còn cho chính mình: buông tự trách, tự kết tội, để trở về hiệp thông trong sáng
TRONG ĐỜI SỐNG:
-Oán hận kéo dài khiến thân suy, tâm mệt, cuộc sống nặng nề, hiệp thông rạn nứt
-Tha thứ dựng lại cầu nối, làm hòa lại những tương giao đã đổ vỡ
-Người biết tha thứ sống nhẹ, trở thành chỗ bình an, nâng đỡ cho người khác
QUẢ TRÁI:
-Không tha thứ, tâm mãi giam trong ngục hận, đời khổ dài không lối ra
-Tha thứ, tâm an tĩnh, trí sáng mở, hiệp thông được phục hồi
-Nơi nào có tha thứ, nơi đó có tự do, có bình an, có ánh sáng của Đạo
KẾT:
-Tha thứ là giải trừ xiềng xích trói buộc Tâm, trả Tâm về Trục sáng
-Khi tha thứ, đời sống hiển lộ an hòa, tự do, và viên mãn trong Đạo