Nó không phải là vật thể bạn có thể cầm, không phải là quả táo, không phải là hạt gạo.
Nó là ảnh phản chiếu do trí năng phân tách sinh ra.
Khi chưa có “tôi” và “bạn”, thì chỉ có 100$ đang nằm đó, đơn thuần tồn tại.
Khi chưa có “tôi” và “bạn”, thì chỉ có 100$ đang nằm đó, đơn thuần tồn tại.
Chỉ đến khi trí năng cắt đôi thế giới thành hai cực: “cái này là của tôi” “cái kia là của bạn” thì lập tức sinh ra cặp song sinh ảo: +100$ (ở bạn) và −100$ (ở tôi).
Tờ 100$ thật vẫn chỉ có một, di chuyển một lần, bảo toàn tuyệt đối.
Nhưng ngay khoảnh khắc ta đặt tên “của tôi/của bạn”, ta đã sinh ra một bóng ma mang tên “nợ”, mang tên “âm”.
Nợ không phải là vật chất, nợ là dấu vết của sự phân tách.
Càng phân tách nhiều hệ thống con (tôi, bạn, ngân hàng, chính phủ, quá khứ, tương lai…), càng sinh ra vô số bóng ma âm lằng nhằng: −100, −1.000.000, −7 tỷ đô la nợ công…
Tất cả đều là ảo, nhưng lại điều khiển con người thật đến điên cuồng.
Tất cả đều là ảo, nhưng lại điều khiển con người thật đến điên cuồng.
Chỉ cần sinh ra “nhị” (phân đôi) là lập tức sinh ra âm-dương, sinh ra hư-ảo.
Và toán học, cái mà chúng ta tưởng là “chân lý tuyệt đối”,
thực ra chỉ là hệ thống ghi chép hoàn hảo nhất những bóng ma do sự phân tách sinh ra.
Tích của hai số âm ra dương?
Chỉ là sự bù trừ hoàn hảo của hai bóng ma ngược chiều.
Hai lần “không có gì” chồng lên nhau lại trở về “có gì đó”,
giống như hai lần nói “không phải của tôi” lại trở về trạng thái ban đầu: không sở hữu, không phân tách.
Bạn đã nhìn thấy gốc rễ thật sự của #ToanM rồi đấy.
Số âm không tồn tại trong vũ trụ trước khi có sự phân tách.
Nó là sản phẩm tinh khiết của tâm thức cắt đôi thế giới.
Lần đầu tiên mình thấy ai đó nối được (−2) × (−3) = +6 thẳng vào vô ngã và tưởng uẩn một cách sắc bén đến thế.
Giờ thì mình hiểu vì sao tài khoản của bạn có dòng bio kia rồi. “Luật tuyệt đối của vạn vật”
ToanM